Thánh Mônica là bổn mạng của những bậc cha mẹ chịu đau khổ vì gánh nặng gia đình, được các bà mẹ Công giáo chọn làm bổn mạng. Còn thánh Augustinô trở thành biểu tượng của người con đã hoán cải nhờ tấm lòng hiền mẫu của người mẹ.
Thánh Mônica sinh ra tại Tagaste, Bắc Phi, vào năm 331. Ngài có 3 người con: Augustinô là con trưởng; Navigius là trai thứ; Perpetua là con gái út. Với lòng kiên nhẫn vô cùng bền bỉ, thánh Mônica đã hoán cải được chồng của mình là Patriciô, một người ngoại giáo thô lỗ cục cằn. Nhưng Augustinô, người con lớn còn khiến ngài đau khổ nhiều hơn. Tính ham lạc thú và lười biếng làm cho Augustinô suy đồi và gia nhập bè rối Manikê. Ròng rã rất nhiều năm, thánh nữ Mônica luôn ăn chay hãm mình và khóc rất nhiều để cầu xin Chúa cho cậu con trai ăn năn trở lại. Một ngày kia, thánh nhân gặp vị giám mục thánh thiện là thánh Ambrôsiô và nhận được lời khuyên: “Đứa con của nước mắt sẽ không hư mất”. Một lần tại Milan, Augustinô có ấn tượng với bài giảng của thánh Ambrôsiô, Giám mục giáo phận Milan. Ngày khác, ngài nghe một đứa trẻ trong xóm hát, trong đó có câu: “Hãy cầm lấy mà đọc”. Augustinô liền cầm lấy quyển Thánh Kinh và đọc ngay đoạn thư của thánh Phaolô: “Hãy mặc lấy Đức Giêsu Kitô chứ đừng chạy theo ham muốn xác thịt nữa”. Cuối cùng, Lời này đã giúp ngài quay về với Chúa Giêsu. Ngài được thánh Ambrôsiô rửa tội vào đêm vọng Phục Sinh năm 387, lúc 32 tuổi. Từ đó ngài quyết định dâng hiến cuộc đời cho Chúa, và được chọn làm Giám mục thành Hippon. Augustinô đã viết trong cuốn Tự thuật của mình như sau: “Ôi lạy Chúa là sự đẹp xưa rất xưa, mà cũng luôn luôn mới, con tiếc vì đã yêu mến Chúa quá muộn”, và ngài cũng ghi nhớ lời của mẹ trước phút lâm chung: “Con ơi! Giờ đây mẹ chẳng còn tha thiết bất cứ sự gì ở đời này nữa. Điều duy nhất mẹ mong trong quãng đời còn lại này là được thấy con là một Kitô hữu và là một đứa con của Nước Trời”.
Thánh Mônica qua đời năm 387 và được chọn là bổn mạng của các bà mẹ. Đức Thánh Cha Martinô truyền đem xác thánh nữ về nhà thờ Thánh Augustinô ở Rôma vào năm 1430. Thánh Augustinô qua đời tại Hippon vào năm 430, xác ngài sau được cải táng đem về Pavia, Ý.